Trung Thu Cha và Con - Tác giả: Xuân Tân Phong

0
TIN BÀI KHÁC

Hạnh phúc thuở bé của con đơn giản lắm! Là nô đùa cùng ba, cùng bọn trẻ hàng xóm ở khoảng sân nhỏ trước nhà. Tuổi thơ của con cứ thế trôi qua êm đềm, không lo âu, phiền muộn. NGUỒN: Ba! bỗng một ngày con nhận ra mình đã lớn. Đã quá lớn để có thể xà vào lòng ba như ngày xưa khi con còn là một đứa trẻ. Khi còn nhỏ, con đã mong mình lớn thật nhanh, để rời xa vòng tay ấy, mái tranh nghèo ấy, để tự do vùng vẫy nơi đất khách quê người.

Đêm nay trăng chưa đủ tròn vòng nguyệt. Nhưng ánh trăng vẫn đủ sức chạy dài trên mái điện thờ tu viện chiếu qua tư phòng con. Trăng mơ màng như kí ức thuở bé đang dần mai một đi trong tâm trí con. Có thể ở quê ba cũng đang ngắm trăng, ánh trăng cũng chạm vào tâm trí ba, trăng lung linh cho kí ức ngày ấy đuổi ba cùng về? - Tâm trí con chìm ngợp trong thế giới hư hư, thật thật.

Hạnh phúc thuở bé của con đơn giản lắm! Là nô đùa cùng ba, cùng bọn trẻ hàng xóm ở khoảng sân nhỏ trước nhà. Tuổi thơ của con cứ thế trôi qua êm đềm, không lo âu, phiền muộn.

Quên sao được những ngày ba dắt tay con cùng đoàn Lân đi khắp xóm. Một tay con cầm đèn lồng ông tiến sĩ giấy, một tay còn lại nhỏ bé lọt thỏm trong tay cha vững chãi, ấm áp và đầy kiên nhẫn. Tuổi thơ con dù không có nhiều những kí ức về ba, nhưng ba trong con là một người đàn ông ít nói, nghiêm nghị, tiết kiệm nhưng giàu tình thương. Có những đêm trăng sáng luồn qua khung cửa con không ngủ được, con bắt gặp hình bóng ba qua phòng con âu yếm vén màn xem con ngủ nghỉ ra sao! Đêm nào cũng mấy bận chăm lo.

Có lần con hỏi ba: "ba ước mơ gì?". Ba chỉ im lặng mỉm cười nhìn con, bỏ đi lặng lẽ.

Đến khi con trưởng thành con mới biết ba vứt ước mơ riêng để con là tất cả ước mơ của ba. Nhìn ánh trăng tròn như chính tuổi thơ con, con lại thấy ước gì được "một vé trở lại tuổi thơ".

Lớn lên rồi nhiều bận bịu lo toan cuộc sống, tâm hồn con chỉ còn lại sự hờ hẫng mệt nhoài. "Hãy trở nên như trẻ nhỏ" - lời mời gọi của Chúa Giê-su lần này con đã thấm thía. Con không thể buông bỏ tất cả, sống một đời vô tư, vô sự như hồi con còn bé. Nhưng con biết có những nỗi lo, niềm đau cần được tẩy rửa, cần được nhìn lại bằng đôi mắt bé thơ, không định kiến, không giáo điều.

Xuân Tân Phong, 29.9.2023】 NGUỒN:
Ba! bỗng một ngày con nhận ra mình đã lớn. Đã quá lớn để có thể xà vào lòng ba như ngày xưa khi con còn là một đứa trẻ. Khi còn nhỏ, con đã mong mình lớn thật nhanh, để rời xa vòng tay ấy, mái tranh nghèo ấy, để tự do vùng vẫy nơi đất khách quê người.

Đêm nay trăng chưa đủ tròn vòng nguyệt. Nhưng ánh trăng vẫn đủ sức chạy dài trên mái điện thờ tu viện chiếu qua tư phòng con. Trăng mơ màng như kí ức thuở bé đang dần mai một đi trong tâm trí con. Có thể ở quê ba cũng đang ngắm trăng, ánh trăng cũng chạm vào tâm trí ba, trăng lung linh cho kí ức ngày ấy đuổi ba cùng về? - Tâm trí con chìm ngợp trong thế giới hư hư, thật thật.

Hạnh phúc thuở bé của con đơn giản lắm! Là nô đùa cùng ba, cùng bọn trẻ hàng xóm ở khoảng sân nhỏ trước nhà. Tuổi thơ của con cứ thế trôi qua êm đềm, không lo âu, phiền muộn.

Quên sao được những ngày ba dắt tay con cùng đoàn Lân đi khắp xóm. Một tay con cầm đèn lồng ông tiến sĩ giấy, một tay còn lại nhỏ bé lọt thỏm trong tay cha vững chãi, ấm áp và đầy kiên nhẫn. Tuổi thơ con dù không có nhiều những kí ức về ba, nhưng ba trong con là một người đàn ông ít nói, nghiêm nghị, tiết kiệm nhưng giàu tình thương. Có những đêm trăng sáng luồn qua khung cửa con không ngủ được, con bắt gặp hình bóng ba qua phòng con âu yếm vén màn xem con ngủ nghỉ ra sao! Đêm nào cũng mấy bận chăm lo.

Có lần con hỏi ba: "ba ước mơ gì?". Ba chỉ im lặng mỉm cười nhìn con, bỏ đi lặng lẽ.

Đến khi con trưởng thành con mới biết ba vứt ước mơ riêng để con là tất cả ước mơ của ba. Nhìn ánh trăng tròn như chính tuổi thơ con, con lại thấy ước gì được "một vé trở lại tuổi thơ".

Lớn lên rồi nhiều bận bịu lo toan cuộc sống, tâm hồn con chỉ còn lại sự hờ hẫng mệt nhoài. "Hãy trở nên như trẻ nhỏ" - lời mời gọi của Chúa Giê-su lần này con đã thấm thía. Con không thể buông bỏ tất cả, sống một đời vô tư, vô sự như hồi con còn bé. Nhưng con biết có những nỗi lo, niềm đau cần được tẩy rửa, cần được nhìn lại bằng đôi mắt bé thơ, không định kiến, không giáo điều.

Xuân Tân Phong, 29.9.2023

To Top